Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê

      4

1,Mở bài: giới thiệu tác giả, hoàn cảnh sáng tác của văn bản, nội dung bao gồm của văn bản.

Hạ Tri Chương là một trong muôn vày tinh tú của thơ Đường, là bạn vong niên ở trong nhà thơ Lí Bạch. “Hồi hương ngẫu thư” là 1 trong bài thơ hay và danh tiếng của ông viết về đề bài tình yêu quê hương đất nước. Bài thơ ngắn gọn nhưng đã miêu tả khá rõ tình cảm tha thiết, nỗi lòng của một bạn con xa quê sau mấy chục năm trở về.

2, Thân bài:

Có lẽ trong cuộc sống của mỗi nhỏ người, điều khiến cho người ta bi thương nhất là buộc phải sống xa quê hương. Xa quê mấy chục năm nhưng mà không được tảo về, mang đến cuối đời như ý khi về viếng thăm quê thì lại phát triển thành khách kỳ lạ thật lại bi tráng hơn nữa. Công ty thơ Hạ Tri Chương đã lâm vào tình thế tình cảnh như vậy ấy.Mở đầu bài xích thơ người sáng tác viết:

“Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi”

Câu thơ người sáng tác kể khái quát quãng mặt đường dài xa quê bằng phép đái đối: Xa quê từ lúc còn trẻ, mãi đến lúc già mới được trở lại viếng thăm quê. Sự xa từ thời điểm cách đây là ngay sát cả một đời người. Đó là vấn đề tất yếu vào đời của từng con người muốn góp sức và hi sinh cho dân, mang lại nước. Với Hạ Tri Chương thì thành đạt nhưng vẫn phảng phất nỗi sầu “li gia”.

Tình cảm gắn thêm bó thiết tha vơí quê hương được thể hiện ở câu thơ tiếp:

“Giọng quê không đổi, sương trộn mái đầu.”

Câu thơ là lời dìm xét, mặc dầu tóc mai đang rụng nhưng giọng nói của quê nhà vẫn không hề thay đổi. Cụ thể “ giọng quê không đổi” là một biểu lộ cảm đụng về tấm lòng không đổi gắn thêm bó với quê hương. Vị giọng quê chính là tâm hồn, là bạn dạng sắc văn hóa, là cội nguồn của mỗi cá nhân con yêu quê hương, đính bó với quê thân phụ đất tổ.

Hai câu thơ sẽ cho chúng ta cảm nhận thâm thúy về một tình yêu quê hương bền chặt, giúp ta gọi sâu hơn thế nữa về tình yêu với sự gắn bó với que hương thơm qua giọng nói, cảm xúc ấy vô cùng đẹp, rất đáng để trân trọng.

Hai câu thơ cuối khôn xiết hóm hỉnh, gồm pha chút ngậm ngùi:

Gặp nhau mà chẳng biết nhau,

Trẻ cười hỏi: “ khách hàng từ đâu mang lại làng?

Tác gải đã đánh dấu một nghịch lý trong cuộc đời: quay trở lại quê hương của chính mình lại trở nên khách lạ. Thắc mắc hồn nhiên của trẻ em đã để lại trong bên thơ bao nỗi buồn. Tình thương quê hương hôm nay nồng nàn và xót xa hơn bất cứ lúc nào. Hóa ra người sáng tác đã xa quê quá lâu rồi. Bạn của quê nhà vô cùng lạ lẫm về ông. Sự kiện bất ngờ đó y hệt như một giây lũ bật lên cảm xúc thành bài xích thơ yêu quê hương tha thiết. Tình yêu quê hương của Hạ Tri Chương thiệt thắm thiết biết bao! tình yêu ấy hết sức đẹp, vô cùng chân thành, son sắt với thuỷ chung.

Ta về quê ta, về vị trí chôn rau giảm rốn của ta sao lại gọi là li khách? Nỗi bi tráng trong cảm hứng bị quên lãng quả là 1 nỗi bi thương da diết. Mẫu hay, lạ mắt của thơ Đường đó là tác giả mượn tiếng cười cợt để bộc lộ tâm trạng bùi ngùi, xót xa cho cuộc đời của mình.

3, Kết bài: Khẳng định lại nghệ thuật và thẩm mỹ và văn bản của bài bác thơ.

Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt con đường luật. Bao gồm yếu tố từ sự kết hợp với biểu cảm. Ngôn ngữ hóm hỉnh, sử dụng phép đối tài tình, sự thay đổi nhịp điệu, giọng điệu bài thơ . Bài bác thơ biểu lộ tình yêu quê hương đằm đượm đà tha của con fan sống xa quê lâu ngày trong giây lát vừa mới đặt chân về quê cũ.


*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
*
Làm sao để học xuất sắc văn? – Tham luận về phương thức học tập môn văn
*
*
cảm nghĩ về bài bác “Sông núi nước Nam”